Khi được phong tặng danh hiệu, má Ba mới 43 tuổi, được xem là bà
Mẹ Việt Nam anh hùng trẻ nhất nước.
Hy sinh người con trai duy nhất
Nhìn di ảnh liệt sĩ Đàm Phước Minh với ánh mắt trìu mến, Mẹ Việt Nam anh hùng Đàm Thị Bé Ba (68 tuổi, ngụ khóm 2, P.4, TP.Sa Đéc, Đồng Tháp) xúc động nói: “Nó là con trai duy nhất của má. Thằng nhỏ hiền và ngoan lắm. Khi chưa đi bộ đội, nó đi vác bột mướn được bao nhiêu tiền đều đưa cho má. Má rất tự hào về nó”.
Khi mọi người về hết, má vẫn ngồi lại rất lâu. Bởi má luôn hy vọng giấy báo tử người ta làm nhầm và chiến tranh kết thúc, con má sẽ về. Nhưng rồi hôm đó, tim má như vỡ vụn vì má biết con má hy sinh thật rồi
Má Ba cho biết bà sinh ra trong gia đình khó khăn, sống bằng nghề làm rẫy ở Sa Đéc. Má sớm lập gia đình với ông Dương Văn Bé (quê ở H.Lai Vung, Đồng Tháp). Năm 1967, má sinh người con trai duy nhất là Đàm Phước Minh. Nhà nghèo, con má phải nghỉ học sớm để đi làm thuê phụ giúp gia đình. Khi chiến tranh biên giới Tây Nam xảy ra, vì căm ghét tập đoàn phản động Pol Pot giết hại dã man dân thường, đặt dân tộc Campuchia trước thảm họa diệt chủng khủng khiếp, chưa từng có trong lịch sử loài người; nên tháng 3.1987, má động viên con trai nhập ngũ, tham gia lực lượng tình nguyện chiến đấu giúp nước bạn Campuchia đánh Pol Pot, bảo vệ biên giới.
Con trai duy nhất tham gia quân đội, nhà má Ba chỉ còn hai vợ chồng. Mỗi ngày, má Ba gánh rau cải ra chợ Sa Đéc bán kiếm tiền đong gạo. Nghe tin con đóng quân tại khu quân sự
Đồng Tâm (Tiền Giang) để huấn luyện, cứ 1 - 2 tuần, má lại bắt xe đò đi thăm, động viên con. Tấm hình bộ đội của con trai chụp ở khu huấn luyện Đồng Tâm đưa cho má trước khi lên đường sang Campuchia chiến đấu, cũng là hình thờ sau này.
Ngày 22.4.1988, trong lúc cùng các đồng đội Trung đoàn 10, Sư đoàn 339 truy quét bọn tàn quân Pol Pot tại đường số 56, H.Karavanh, tỉnh Pursat (Campuchia), người lính trẻ tình nguyện Đàm Phước Minh đã anh dũng hy sinh. Má Ba nghẹn ngào kể lại: “Năm đó, vợ chồng má chèo ghe đi bán rau, đồ rẫy trong Đồng Tháp Mười thì bạn của Minh đến báo tin nó đã hy sinh ở Campuchia. Má chết đứng, rồi ngã xỉu ngay trên ghe. Mấy ngày liên tục không ăn uống được gì. Chiến tranh rất tàn khốc nhưng má vẫn không tin đó là sự thật”.
Không lâu sau khi nhận tin sét đánh, giấy báo tử của liệt sĩ Đàm Phước Minh được đơn vị anh gửi gia đình má Ba. Thế nhưng, với tấm lòng, tình yêu thương bao la của người mẹ dành cho con trai, má Ba chưa bao giờ tắt đi niềm tin con trai của mình vẫn còn sống và sẽ trở về khi chiến tranh kết thúc.
Má Ba kể rằng, năm 1989 khi đang ngồi bán rau tại chợ Sa Đéc, hay tin các đơn vị
quân sự sẽ đưa
bộ đội tham gia làm nghĩa vụ quốc tế ở Campuchia trở về quê Sa Đéc, má bỏ ngang việc mua bán và chạy một mạch đến địa điểm bộ đội về, với hy vọng trong số đó sẽ có con trai của má. Thế nhưng, nhìn hàng trăm gương mặt chiến sĩ trở về, không có ai là Đàm Phước Minh. Hôm đó, xen lẫn niềm vui, hò reo của nhiều gia đình đón được người thân trở về là hình ảnh má Ba lặng lẽ ngồi khóc một mình. “Khi mọi người về hết, má vẫn ngồi lại rất lâu. Bởi má luôn hy vọng giấy báo tử người ta làm nhầm và chiến tranh kết thúc, con má sẽ về. Nhưng rồi hôm đó, tim má như vỡ vụn vì má biết con má hy sinh thật rồi”, má Ba chia sẻ.
Sau đó, liệt sĩ Đàm Phước Minh được Chủ tịch nước truy tặng Huân chương Chiến công hạng ba và Huân chương Bảo vệ Tổ quốc hạng nhất. Có con trai duy nhất đã hy sinh vì sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc, ngày 24.4.1995, má Đàm Thị Bé Ba được Chủ tịch nước ký quyết định phong tặng danh hiệu
Mẹ Việt Nam anh hùng khi mới 43 tuổi. Năm 2018, má Ba được Chủ tịch nước tặng thưởng Huân chương Độc lập hạng ba.
(Theo Báo Thanh niên)